Bố viết những dòng đầu tiên này cho con trong niềm xúc động đến nghẹt thở, khi bố mẹ nhận thông tin (mật) từ bác sĩ về con. Chào mừng con đã đến với bố mẹ!
Con sẽ không hiểu được cảm xúc lúc này của bố đâu! Bố cũng không thể diễn đạt được thành lời những mơn man trên mặt, trên mắt, trên da, trong sống mũi, trong tim, trong lòng bố lúc này. Nếu một lúc nào đó con có thể hiểu thì bố tin chắc là lúc đó bố đã trở thành… ông nội.
Bố cảm ơn chàng trai của bố. Cảm ơn con và mẹ con đã cho bố được trải nghiệm cái cảm giác mà bao nhiêu lần bố thấy trên phim ảnh, trong truyện kể…nhưng chưa một lần được trải nghiệm.
Bố nghĩ sẽ thật là thừa thãi nếu bố nói bố mẹ yêu con nhiều lắm! Những mỹ từ như thế không phải là phương châm của bố. Bố của con không tin nhiều lắm vào các mỹ từ.
Chiều nay, bố tâm sự với mẹ con rằng, nhiều tháng qua, bố có một niềm băn khoăn luôn hiện hữu trong đầu. Đó là bố không biết sẽ phải dạy con như thế nào đây!
Bố sẽ nghiêm khắc hay cưng chiều con? Bố sẽ răn dạy hay làm gương cho con? Bố sẽ cho con ngọt bùi hay roi vọt? Bởi nếu bố chỉ cho con nghiêm khắc, ngọt bùi hay những tấm gương thì bố e là bố đã không sống thật với lòng mình. Như thế thì thật là đau khổ. Còn ngược lại thì bố lo con phải trả giá quá nhiều trên đường đời vốn lắm nghiệt ngã, chông gai!
Không có bố mẹ nào mà lại không mong muốn con mình sẽ là những đứa trẻ thông minh, mạnh khỏe. Bố mẹ tìm kiếm những thông tin, sách báo về các phương pháp nuôi dạy con để chuẩn bị cho con trai của bố.
Con đường của bố đi cho đến hôm nay chưa dài nhưng đã không ít lần phải trả giá cho những thiệt thòi, yếu kém của mình. Giá trị của cuộc sống luôn đổi bằng mồ hôi, nước mắt, đớn đau, mất mát đấy chàng trai của bố ạ! Không bố mẹ nào muốn thấy con mình, dù chỉ một lần, chịu mất mát, đớn đau, con trai ạ!
Cho đến hôm nay bố vẫn chưa biết mình sẽ phải dạy con như thế nào! Con trai bố cứ yên tâm là chắc chắn con sẽ được sống đúng với từng lứa tuổi của mình. Bố sẽ không truyền vào đầu con những mỹ từ cao siêu và đẹp đẽ. Bởi bố biết sự nguy hiểm của những tính từ ma mị ấy!
Chúng ta sẽ là những người đàn ông tự tin, tự lập có được không con? Bởi một người đàn ông không có được cái điều tối thiểu đó thì sẽ thật bất hạnh cho những người phụ nữ của họ.
Bố đã không ít lần khiến mẹ con khóc. Sau những lần như thế bố thấy mình thật tệ. Bố không muốn chúng ta sẽ làm cho gánh nặng của mẹ đầy thêm bởi mẹ là ánh sáng của đời con và tình yêu của đời bố. Vì vậy chúng ta không có quyền làm cho mẹ và những người phụ nữ của mình phải lo lắng nhiều thêm nữa, phải không con?
Chàng trai của bố! Bố không muốn nắn gân con khi con còn chưa đầy 1 lạng trong bụng mẹ. Sáng nay mẹ vẫn nôn khan. Mỗi lần mẹ nôn là một lần bố nhói trong lòng. Bố luôn thầm biết ơn mẹ đã cho bố tình yêu, như biết ơn bà nội con đã cho bố cuộc sống.
Vì thế, con trai ạ, nếu chúng ta được sống trong hạnh phúc thì người đầu tiên chúng ta phải biết ơn là những người phụ nữ của mình. Bố mong con phát triển bình thường và bật bụng mẹ ra coi thế gian đúng ngày, đúng tháng. Bố mẹ mong con thông minh, mạnh khỏe
Con ạ, đằng sau sự bình thường là rất nhiều phi thường và đẹp đẽ!
Cờ Thông Minh (Sưu tầm)